Cách tốt nhất để hiểu được người nước ngoài nói gì là cố gắng nói y hệt như họ. Đó là bí quyết do một chuyên gia ngôn ngữ tại Anh đưa ra.
Bà là Lucie Harrison, thành viên của Trung tâm huấn luyện ngôn ngữ quốc tế tại Trường học ngôn ngữ và kịch nói tại London, Anh.
Theo Harrison, điều đầu tiên cần làm khi học một ngôn ngữ mới là tìm đúng người bản ngữ. Vì vậy nói bạn muốn nói tiếng Pháp thì hãy tìm một người Pháp.
Bước tiếp theo là kiếm một bộ sách trong đó chứa mọi sự thay đổi nguyên âm và phụ âm trong một ngôn ngữ. Có ba cuốn sách được các chuyên gia ngôn ngữ sử dụng là Arthur the Rat, The Rainbow Passage và Comma Gets A Cure. Khi đó bạn nhờ người bản ngữ của bạn đọc to lên trong khi bạn ghi âm lại giọng nói của họ.
Khi bạn nghe lại, hãy ghi lại mọi khác biệt trong phát âm của mỗi từ, mỗi phụ âm và nguyên âm, với cách bạn thường nói.
Có một vấn đề nhỏ trong phương pháp này là khi mọi người đọc to một bài viết lạ, giọng nói của họ sẽ hơi bị cứng, đặc biệt nếu họ đọc trước một người lạ.
Để giải quyết điều này, hãy hỏi họ hai hoặc ba câu hỏi về những đều họ quan tâm để họ trở nên hứng thú và nói chuyện trôi chảy hơn. Bạn có thể hỏi về nơi ở, kỳ nghỉ hay thức ăn họ yêu thích.
Nghe lại các câu trả lời cũng giúp bạn nắm rõ cách phát âm của họ, nhưng điều quan trọng nhất là giúp bạn nghe ra sự khác biệt trong nhịp điệu và sự âm vang của giọng nói.
Khi họ nói, theo dõi cả chuyển động cơ mặt. Môi, má, cằm, lưỡi và răng di chuyển như thế nào khi họ phát âm từng từ?
Bạn sẽ nhận thấy rằng người Scotland và người Nga thì nghe âm phát ra từ họng, bởi lưỡi của họ xuất phát từ sau vòm miệng và đẩy âm vang trở lại mỗi khi họ nói.
Người Anh thì giọng nói như phát thẳng ra từ môi bởi sự chuyển động của các khớp đẩy mọi thứ lên phía trước.
Nhưng giọng người Australia đầy âm mũi bởi miệng không mở to.
Sau khi quan sát người bản ngữ nói, hãy nhìn mình trong gương khi phát âm và nhìn ra sự khác biệt trong chuyển động cơ mặt.
Suy nghĩ về nguồn gốc của ngôn ngữ. Đôi khi vị trí địa lý của mỗi vùng miền cũng ảnh hưởng tới giọng nói. Texas rất bằng phẳng, nên giọng người Texas cũng bẹt. Wales thì nhấp nhô núi đồi nên giọng người Wales cũng trầm bổng lên xuống.